Chủ Nhật, 14 tháng 5, 2017

(Huệ Lộc) Thư Phúc Đáp Anh Hùng


Thưa anh Hùng,

            Cám ơn anh đã viết thư có đề cập đến tôi và suy tư của anh trong hoàn cảnh GH hiện nay.   Chúng ta có gặp gỡ vài lần ở chùa Phật Quang trước đây.
            Sau đó tôi được biết anh là một sáng lập viên ra hội Thích TM và cũng là người viết ra nội qui trong đó có hai điều mà sau nầy gây ra mọi tranh chấp cho đến bây giờ.  Đó là hai điều gì?  Tôi đã viết trong một bài trước đây nay xin trích lại:
            Trich:  "Xưa nay tôi không có cơ hội đọc bản nội qui của hội Thích TM và Hội Thích NĐ, tuy nhiên hôm qua có bài viết Tâm Thư của nhóm người trong hội Thích TM gởi đến tôi qua email, trong bài viết nầy có đề cập đến hai điểm chính của hội Thích TM.  Nhìn qua hai điểm nầy bấy giờ tôi mới hiểu tại sao GH đã không tiếp tục nhận tiền của hội Thích TM trong quá khứ.  Tôi xin trích và có ý kiến về hai điểm đó như sau, và sau nầy nếu ai có nguyên bản nội qui của hai hội nầy nếu có thể được xin vui lòng gởi cho tôi được tường lãm:

            1. Ban Điều Hợp (của Hội ThíchTM) liên lạc trực tiếp với Giáo Hội Trong nước.
            2. Phổ biến thông tin liên quan đến GHPGVNTN và các sinh hoạt tu học Phật Giáo.
            Về điều thứ nhất:  Các khuôn hội chính danh của Giáo Hội như các Miền Quảng Đức, Miền Thiện Luật, Miền Đôn Hậu, hay Miền Khuông Việt, và các ban Hộ Trì Tam Bảo... còn chưa có được đặc quyền chính thức như điều thứ nhất đòi hỏi trong bản nội qui hội Thích TM, hà huống gì hội Thích TM hay hội Thích NĐ lại được đặc quyền nầy?  Qui tắc hành chánh của GH là tiến hành theo hàng dọc.  Các ban ngành theo thứ tự đệ đạt từ dưới đi lên.  Hội Thích TM hay hội Thích NĐ nếu muốn tham chánh thì cũng phải bắt đầu ghi danh từ cơ sở căn bản GH Hải Ngoại mà xây dựng và tuân hành chính xác theo bản Hiến Chương Giáo Hội; còn nếu muốn không phục tùng cơ cấu GH Hải Ngoại, tức muốn làm một hội bình thường bên ngoài, thì sự cúng dường phải tự nguyện một cách vô vị lợi mới đúng. Lại nữa vì sự an toàn cho Giáo Hội, chỉ có một số thành viên lãnh đạo Hải Ngoại như trường hợp VP2 hay PTTPGQT mới có thể trực tiếp tiếp xúc Giáo Hội trong nước, còn ngoài ra phần đông từ trước đến nay những ai muốn tiếp với Giáo Hội trong nước nếu không có gì quan trọng đều phải thông qua những thành viên lãnh đạo hay tự thăm viếng vãng lai chư Tăng trong nước.  Nay nếu vì không được chấp thuận đặc quyền nầy mà hội nầy tỏ ra bất mãn không tiếc lời phản bác trên chốn công cộng, thì sau nầy làm thế nào bảo mật được cho Giáo Hội?  Đó là chưa nói lên tánh cách vô lý, vì không được chấp nhận cúng dường mà sân hận thì không đúng với tinh thần Phật tử.
            Về điều thứ hai:  Các thành viên Giáo Hội Hải Ngoại cũng như Chánh Đại Diện các miền trừ vị Chủ Tịch và PTTPGQT, đều không có quyền chánh thức tự ý phổ biến tin liên quan đến Giáo Hội vì phải bảo vệ tiếng nói thống nhất của Giáo Hội.   Nay nếu hội Thích TM hay hội Thích NĐ muốn được đặc quyền nầy thì khác nào được trở thành một phòng Thông Tin chính thức thứ hai của Giáo Hội?  Nói dễ hiểu theo cơ cấu thế tục, có hai đại diện chánh thức phát ngôn viên cho một quốc trưởng.  Điều đó dễ dàng dẫn tới tình trạng kẻ phát ngôn xuôi, người phát ngôn  ngược.  Người ta không hiểu Giáo Hội đang muốn nói cái gì.  Lại nữa những hội nầy không phải là thành viên của Giáo Hội và không tuân theo Hiến Chương của Giáo Hội thì ai dám giao cho nhiệm vụ lạ lùng vậy.

            Vì thế đó là lý do tại sao Giáo hội không nhận tiền cúng dường của hội Thích TM trong quá khứ. " (hết trích)
             Sau khi hội Thích TM ngưng hoạt động vì GH không chấp nhận bản nội qui do anh soạn, và sau đó hội Thích NĐ ra đời.   Vấn đề nầy cũng làm khó khăn cho chư Tăng, nên các Ngài quyết định ra bản Thông Bạch ngày 3 tháng 5 năm 2017, không nhận sự cúng dường của hội nầy vì ba lý do sau:
            Trích: "3-1/. « Hội Phật tử Cố Hoà thượng Thích Như Đạt » không là thành viên hay đơn vị trực thuộc GHPGVNTN-HN/HK. Tuy Hội lấy đối tượng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất làm mục tiêu quyên góp tiền bạc, nhưng chỉ nhắm ủng hộ riêng một số cá nhân chư Tăng hay Cư sĩ, chứ không đặt trọng tâm cúng dường Giáo Hội. Từ trước đến nay, Giáo Hội không hề được thỉnh thị ý kiến hay bàn bạc gì về việc thành lập tổ chức hay công trình quyên góp tài chánh nầy.

3-2/. Một tổ chức quyên góp tiền bạc của công chúng, nói là để hậu thuẫn GHPGVNTN mà chẳng những không gia nhập Giáo Hội, lại lấy Pháp hiệu của một vị Cao Tăng Lãnh Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là một xúc phạm Cố Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Như Đạt. Nên Viện Hóa Đạo và Môn Đồ Pháp Quyến không chấp nhận hành vi nầy.

3-3/. Việc lạm dụng tên tuổi như trên vô tình gây ngộ nhận trong cộng đồng Phật giáo, làm cho nhiều Phật Tử tưởng rằng đây là một tổ chức thành viên của GHPGVNTN, nên ra tay đóng góp tài chánh. Từ ngộ nhận này sinh ra ngộ nhận khác khiến đồng bào Phật tử đánh đồng sự lên tiếng hay bài viết của những người cầm đầu Hội là chủ trương, đường lối của GHPGVNTN. Thực tế đã phơi bày một lập trường bấp bênh, mâu thuẫn, khi các vị cầm đầu tổ chức « Foundation Thích Thiện Minh » là tiền thân của « Hội Phật tử Cố Hoà thượng Thích Như Đạt » từng tuyên bố trong nội bộ hội viên, rằng Hội chỉ ủng hộ Đức Đương kim Tăng Thống Thích Quảng Độ, nhưng không liên hệ gì với GHPGVNTN trên phương diện hành chánh và tài chánh, đặc biệt là không tuân thủ Hiến chương của GHPGVNTN." (hết trích)
            Từ đây gây ra sự đấu tranh gây cấn như ngày nay mà anh đã nhận thức.  Đó là điều mà anh nói lên sự đáng tiếc như trong thư anh đã viết:
            " Đáng tiếc sự việc xảy ra như hiện nay (tôi không bao giờ nghĩ đến). Mong rằng tất cả hãy vì Giáo Hội, nhứt là thương quý Thầy, quý chùa còn hết lòng với Giáo Hội vẫn còn chịu sự cô lập tại Việt Nam mà giữ Tâm thanh tịnh và Cúng dường quý Thầy."
            Tuy nhiên dù anh có tự công nhận điều xảy ra là do sự lầm lỗi của anh, thì cũng chưa đủ chuộc lỗi, vì hành động của anh gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng một cách trực tiếp hay gián tiếp vào sự sinh hoạt của GH hiện nay, vì nó đã tạo ra một thế lực ngoại nhân công phá dữ dội vào vào viền đay phòng thủ GH, những người tu hành không được kính trọng cho đến người nằm trên giường bịnh cũng không được tha, đồng thời còn gây bất an cho Tăng Đoàn GH. Thế có buồn không?  Anh nghĩ sao đây?   Có thể họ cũng đã cho người vào Thanh Minh Thiền Viện để quan sát tình hình sức khoẻ của đức Tăng Thống rồi đó.   Như thế anh có biết là anh đã phạm lỗi gì chưa?  Nếu chiếu theo luật tu hành nhà Phật thì anh đã phạm vào lỗi ngũ nghịch rồi đó.  Nếu anh muốn biết thì anh nên kháng kinh Luật Tạng nhất là Bộ Ma Ha Tăng Kỳ hay bộ Trừng Trị Tỳ Ni Sự Nghĩa Tập Yếu thì rõ.   Người Phật tử nên tin vào nhân quả. Việc làm có tánh cách "phá hoại Tăng Đoàn",  thì một lời nói "đáng tiếc" hay hối hận cũng không thể nào chuộc hết sự lỗi lầm tai hại đó, do dó không thể nào chụp một vài tấm ảnh của Đức Tăng Thống gởi đi kèm với lời xin lỗi "đáng tiếc" mà tự cho là đủ.   Theo Phật Giáo thì "Tội phá hoại" Tăng Đoàn rất nặng, không thể gánh hết nổi đâu!  Trong chổ sơ quen, cũng vì thương xót cho tương lai của anh, nên nay tôi một phương cách để giảm bớt những quả báo đời sau nầy.  Anh phải nên theo đúng phương pháp Sám Hối của Phật Giáo.  Trước nhất là anh phải có tâm thành kính để sám hối với đức Tăng Thống và ngài Viện Trưởng VHĐ bằng văn thư công bố, sau đó sám hối với chư Phật Tử, rồi hứa nguyện rằng từ nay sẽ sửa sai, chịu  trách nhiệm việc mình gây tạo, và cũng  không tái phạm nữa.  Đó mới là thật lòng sám hối.  Mọi người sẽ quí mến.  Mọi sự chỉ cần viết vài lời công bố tới Tứ Chúng trên emails hay website mà không tốn kém gì, rất là giản tiện.  Còn nếu anh biết mình có lỗi mà không chịu sám hối, không sửa sai, không chịu trách nhiệm thì lời hối tiếc của anh trong thư viết ra có khác gì với cách thức  "Vừa đánh vừa xoa"? 
            Trong Khổng Học Đăng do cụ Phan Bội Châu soạn, Đức Khổng Tử có nói :
            " Hễ những người có đạo đức, không nói thì thôi, nếu đã nói, tất nhiên có câu nói hay.  Cũng có một hạng người tuy nói hay đó, nhưng chưa chắc là người có đạo đức." (Hữu đức giả tất hữu ngôn; hữu ngôn giả bất tất hữu đức."
             Do đó mà đạo Thánh Hiền mới dạy lẽ "tri hành hợp nhất", nghĩa là nói tốt như thế nào thì phải thực hành như thế đó thì mới là người đáng tin, chớ bắt chước theo hạng người "nói cho qua chuyện" mà "chứng nào tật nấy" thì không nên. Như thế nghe anh nói rằng "đáng tiếc" về việc làm của chính mình, mà anh không bày tỏ sự sám hối thì làm sao ai tin được?   Nếu chỉ vì một vài tấm hình của Đức Tăng Thống do anh chụp ra để làm chứng minh cho lòng anh thì người ta càng không tin nữa. Ngày xưa khi Phật thuyết pháp thì có rất nhiều Ma Vương đến gần Phật là chuyện bình thường.  Nay đức Tăng Thống để anh chụp hình thả dàn vì Ngài đối với Phật tử luôn có tâm bình đẳng, thì cũng như anh đến tượng Phật tha hồ mà ngắm nghía và chụp hình từ sáng tới chiều, vậy đâu có gì là đặc biệt, và đâu có nói lên là bạn hay thù?   Vì vậy để chứng tỏ lòng anh là ngây thơ vô tội với GH, anh nên thực hành pháp Sám Hối công bố văn bản Sám Nguyện để cho mọi người thấy, và GH chứng minh xoá tội thì lương tâm mới được bình yên. Nếu không như thế thì Tứ Chúng nhất là GH dựa vào đâu để tin lời anh?  Mà lương tâm anh cũng không yên.
Tôi dựa theo sự bày tỏ hối tiếc trong thư của anh mà cho ý kiến.  Tuỳ anh lựa chọn.  Còn nếu không dùng thì đừng để ý tới.
Cuối thư xin chúc mọi sự may mắn.
 Tái Bút:  Nhìn những tấm ảnh mà anh chụp cho Đức Tăng Thống.  Tôi xin tặng Ngài bốn câu thơ:

      Nỗi buồn nào có ai hay,
Chỉ còn lưu lại thân nầy độ sanh,
Bao giờ đất Việt an lành,
        Tây Phương trở gót, tu thành quả chơn.
                 Huệ Lộc cẩn đề 
Huệ Lộc
Tôn Thắng Đạo Tràng
5/12/2017

Cảm ơn anh,

Tôi biết và đều có nhiều tiếp xúc với cả hai anh Thục Vũ và Huệ Lộc. Hai anh rất có nhiều đạo tâm với Giáo Hội trong nước tuy ý kiến có khác nhau. Suy nghĩ ban đầu của tôi chỉ là mong muốn quý Thầy trong nước không gặp khó khăn về kinh tế trong sinh hoạt tại chùa và phật sự của Giáo Hội. Giáo Hội trong nước là đầu não, trực diện với bao khó khăn mà quý Thầy vẫn một lòng theo phò trợ nên quý phật tử hãi ngoại cần quan tâm. Ý nghĩ đó đã được nhiều phật tử hưỡng ứng (chỉ đóng góp 10 USD một tháng), nhứt là những vị cao niên có lòng nhưng không có khả năng gởi cá nhân.

Đáng tiếc sự việc xảy ra như hiện nay (tôi không bao giờ nghĩ đến). Mong rằng tất cả hãy vì Giáo Hội, nhứt là thương quý Thầy, quý chùa còn hết lòng với Giáo Hội vẫn còn chịu sự cô lập tại Việt Nam mà giữ Tâm thanh tịnh và Cúng dường quý Thầy.

Thanh Minh Thiền Viện tại Sài Gòn trong ngày lễ mồng Tám Tháng Tư có 2 phật tử đến lễ Phật. (HT Thanh Minh không nhận sự giúp đỡ với lý do "chứa" HT Quảng Độ)

Chúc anh vui , khỏe.

Hùng Nguyễn

Xin kính gởi đến quý anh chị những hình ảnh Đức Tăng Thống Quảng Độ. Thầy chỉ còn chiếc áo đang mặc vì khi Thầy muốn vào lấy áo tràng mặc vào để chụp ảnh thì hỡi ôi! Khi Thầy mở tủ thì không còn chiếc áo nào cả. Thầy kêu lên : Bị lấy trộm rồi...chỉ còn chiếc áo này thôi. 
Đức Tăng Thống GHPGVNTN – ĐLHT Thích Quảng Độ.

Đức Tăng Thống HT Thích Quảng Độ, bên cạnh là ghế bố Nhà Binh Ngài nghỉ lưng hàng đêm.

Qua ống kính của Đh Nguyễn Mạnh Hùng nhân chuyến về thăm quê phổ biến rộng rãi đến quý độc giả và phật tử kính ngưỡng Đức Tăng Thống HT Thích Quảng Độ, vị chân tu vị quốc, vị pháp, vị dân của Phật giáo Việt Nam Thống Nhất. 

Vừa bước lên bậc tam cấp, cửa sắt đã đóng lại và các ổ khóa đã khóa trái bên ngoài. Người chụp không quên chụp màn lướt sắt cao vút thiết bị bên trong, để được tù lương thức không thể rời khỏi nơi ngục tù ưu đày.

Cửa sắt đã được nhà nước CSVN trang bị với những ống khóa, sẽ khóa kín sau khi người thăm viêng bước lên các tam cấp dẫn lên phòng Đức Tăng Thống.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét