Thưa Quý vị,
Trong cuộc chiến quốc/cộng vừa qua, một phần vì CS giỏi tuyên truyền lừa bịp; một phần chế độ Đệ I VNCH của TT Ngô Đình Diệm quá độc tài sắt máu, thủ tiêu đối lập, đàn áp tôn giáo quá dã man, v.v... cho nên lòng dân oán ghét, nghe theo tuyên truyền của CS. Do đó, những ai lỡ nghe lời CS chống lại người quốc gia VNCH, nay biết hối tiếc, quay trở lại chống CS ta đều hoan nghinh, kể cả các đảng viên CS, khi xưa VNCH còn có chánh sách chiêu hồi thay ! Và ngay như 2 ông Gorbachev và Boris Yelsin, theo CS đến hơn nữa đời người, giết hại biết bao nhiêu triệu dân lành. Đến khi leo lên tới cực điểm quyền lực CS mới chợt thức tỉnh, bèn dứt khoát từ bỏ CS, làm thay đổi nước Nga như ngày nay.
Về trường hợp của Gs Võ Văn Ái theo phản chiến cũng vậy. Sau 1975 ông chợt thấy mình sai. Và ông thành lập Ủy Ban Bảo Vệ Quyền Làm Người cũng như lập Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế, luôn luôn tố cáo tội ác CS truớc công luận thế giới. Mỗi năm vài 3 lần ông tới Thụy Sĩ, đọc tham luận trước diễn đàn LHQ vạch trần tội ác của CS Hànội, làm cho chế độ CS Hànội mất mặt, căm thù ông. Do đó, chúng không ngần ngại tung NQ36, mua chuộc một số tên bất lương cầm bút, những tên đội lốt chống Cộng hai mang, triệt tiêu ông. Ai vô tình a dua theo bọn người xấu xa nầy chống ông Ái là một sai lầm lớn. Xin hãy bình tâm suy nghĩ lại.
1.- Đảng và nhà nước Việt Cộng vô cùng căm hận Gs Võ Văn Ái vì cứ hể nghe ở đâu có Hội Nghị Quốc Tế về Nhân Quyền là ông Ái liền có mặt, mang cả núi hồ sơ TỘi ÁC của bè lũ VC ra tố khổ, làm cho chúng mất mặt với thế giới…
2.- Đảng CSVN cũng coi Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế của Gs Võ Văn Ái là tiếng nói chống Cộng quyết liệt, là linh hồn của Giáo Hội PGVNTN, nếu không có Phòng Thông Tin PGQT làm cái loa ở quốc ngoại thì CS Hànội dễ dàng tiêu diệt Giáo Hội PGVNTN. Do đó CS càng căm thù Gs Võ Văn Ái, tìm đủ mọi cách để triệt hạ GS Ái bằng mọi thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi như vu cáo chụp mũ bừa bãi.
3.- CS Hànội đã cài được một số tên đặc tình CS vào nội bộ Giáo Hội PGVNTN, đồng thời tung tiền NQ36 mua chuộc một số tên lưu manh đầu đuờng xó chợ làm những tay xung kích đánh phá Giáo Hội PGVNTN. Đặc biệt chúng nhắm tấn công vào cá nhân Gs Võ Văn Ái, bởi gì chúng nghĩ rằng chỉ cần triệt hạ được Gs Võ Văn Ái là dẹp xong Giáo Hội PGVNTN một cách dễ dàng !..
4.- Những nỗ lực liên tục không ngửng nghỉ của Giáo sư Võ Văn Ái trên trường quốc tế ngày càng làm cho tập đoàn CS Hànội ăn ngủ không yên : Những bài phát biểu của Gs Ái trước các diễn đàn quốc tế được coi là những Bản Cáo Trạng hùng hồn, vang dội khắp nơi, làm cho bọn đầu sỏ VC ở Bắc Bộ Phủ Hànội tức giận lồng lộn như điên. Đồng thời làm động mồ động mả ba đời bảy kiếp bọn Vẹm nằm vùng ở hải ngoại… cho nên chúng càng điên cuồng đánh phá ông Ái!
Trong tình cảm giữa những người quốc gia với nhau, tại sao chúng ta lại đi tiếp tay CS đánh phá ông Ái là "kẻ thù" của CS Hànội và giặc Tàu phù? Và xin hỏi quý vị cứ đánh phá ông Ái đó, có vị nào làm được chỉ một phần nhỏ công việc của ông Ái đã cống hiến cho đất nước suốt hơn 40 năm qua, để bảo vệ Đạo Pháp, bảo vệ Tổ Quốc trong công cuộc chống Cộng cứu nước nầy hay không ?
Xin ai đừng vì chút ân oán cá nhân, vì vấn đề phe phái ích kỷ mà vô tình mang tội với người quốc gia.
Thưa Quý Chiến
Xin cảm ơn Quý Chiến Hữu cùng chia sẻ ưu tư với chúng tôi. Bây giờ mà chúng tôi nói rằng “Những người phản chiến cũng là thành phần yêu nước” thì e rằng sẽ có nhiều vị phản đối. Nhưng thực tế nó là như vậy.
Tầng lớp sinh viên học sinh Sàigòn lớn lên trong chiến tranh, ngơ ngác trước thực trạng xã hội miền Nam vào thời đó, họ thật hoang mang. Ngoài mặt trận thì các Chiến sĩ VNCH anh dũng, trong đó có những người thân của họ, phải vất vả ngày đêm chiến đấu gian khổ, và hy sinh cả xương máu để bảo vệ Tổ Quốc. Nghĩa trang Quân đội tiếp nhận ngày càng nhiều tử sĩ… Trong khi đó thì ở hậu phương cái cảnh ăn chơi vẫn tưng bừng, nạn tham ô, tranh giành quyền lực, thanh toán lẫn nhau… xẩy ra thường xuyên, làm cho họ càng hoang mang…
Suy ra, đối với những người tuổi trẻ thật lòng yêu nước, họ không sợ cái chết. Nhưng trong thâm tâm họ, không muốn phải hy sinh để mà bảo vệ cái “ghế ngồi” của tập đoàn lãnh đạo bất tài tham nhũng…
Đó là những suy nghĩ bồng bột và hạn hẹp nhứt thời. Họ thấy họ cần phải làm một cái gì đó để chấm dứt cuộc chiến tranh vô nhân đạo đó bằng con đường tham gia các phong trào phản chiến trên toàn thế giới… Phải chăng Phong Trào Phản Chiến đã góp phần làm nên cuộc Hoà Đàm Balê, kết thúc với bản Văn đề ngày 27-1-1973 mang tên “Thoả Hiệp Chấm Dứt Chiến Tranh Mang Lại Hoà Bình Vĩnh Viễn Cho Việt Nam.” Thế nhưng đã bị phe Cộng sản phản bội, xua quân cưỡng chiếm miền Nam ngày 30-4-1975. Và rồi sau đó áp đặt chế độ CS độc tài toàn trị lên cả nước, mở đầu cho giai đoạn người Việt bỏ phiếu bằng chân… Gây lên nỗi kinh hoàng cho cả thế giới… Mặt thật chế độ CS đã bị rơi!
Song tất cả chuyện đó nay đã thành quá khứ. Cái quan trọng nhứt bây gìờ là người quốc gia hải ngoại phải làm thế nào để hỗ trợ thiết thực cho quốc dân đồng bào ở trong nước đang ngày đêm đối đầu với bạo quyền CS, mong giải trừ chế độ CS bán nước, tay sai giặc Tàu…
Trong tinh thần đó, chúng tôi thiết nghĩ là bây giờ ta nên để “quá khứ” đau buồn sang một bên. Chúng ta hãy đoàn kết với nhau. Ngay bây giờ, bất cứ ai chống VC và TC là bạn ta. Người quốc gia có thể có những bất đồng trong những vấn đề của quá khứ, có thể gây tranh cãi, nhưng không coi nhau như kẻ thù. Người Quốc Gia không đánh người Quốc Gia. Người Quốc Gia chỉ có một kẻ thù duy nhứt, đó là tập đoàn CS Hànội và bọn giặc Tàu phù.
Trân trọng.
GÓP GIÓ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét